Rối loạn loạn thần ngắn: Hiểu đúng về chứng rối loạn tâm thần cấp tính

bởi thuvienbenh
Published: Updated:

Rối loạn loạn thần ngắn là một trong những dạng rối loạn tâm thần thường bị bỏ sót vì thời gian xuất hiện ngắn, triệu chứng lại dữ dội và đột ngột. Bệnh có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho cá nhân và người thân nếu không được nhận diện và điều trị kịp thời. Trong bài viết này, ThuVienBenh.com sẽ cùng bạn tìm hiểu sâu về căn bệnh này — từ nguyên nhân, dấu hiệu cho đến cách điều trị hiệu quả nhất, dựa trên những tài liệu y khoa uy tín và kinh nghiệm thực tế từ chuyên gia.

Rối loạn loạn thần ngắn là gì?

Rối loạn loạn thần ngắn (Brief Psychotic Disorder) là một tình trạng rối loạn tâm thần có tính chất cấp tính và tạm thời, được đặc trưng bởi sự xuất hiện đột ngột của các triệu chứng loạn thần như hoang tưởng, ảo giác, rối loạn tư duy, kéo dài dưới 1 tháng và sau đó bệnh nhân hồi phục hoàn toàn.

Theo tiêu chuẩn DSM-5 của Hiệp hội Tâm thần Hoa Kỳ, rối loạn này được chẩn đoán khi:

  • Có ít nhất một trong các triệu chứng: hoang tưởng, ảo giác, ngôn ngữ rối loạn hoặc hành vi bất thường nghiêm trọng.
  • Triệu chứng tồn tại trong thời gian từ 1 ngày đến dưới 1 tháng.
  • Không có bằng chứng về rối loạn tâm thần dai dẳng như tâm thần phân liệt, rối loạn cảm xúc có loạn thần, hoặc do lạm dụng chất.

Phân biệt với các rối loạn tâm thần khác:

Tiêu chí Rối loạn loạn thần ngắn Tâm thần phân liệt
Thời gian Dưới 1 tháng Từ 6 tháng trở lên
Khởi phát Đột ngột Dần dần hoặc đột ngột
Hồi phục Hoàn toàn Thường kéo dài, cần điều trị duy trì

Rối loạn loạn thần ngắn là gì

Nguyên nhân gây ra rối loạn loạn thần ngắn

Không giống như các rối loạn tâm thần mạn tính, rối loạn loạn thần ngắn thường liên quan đến các yếu tố cấp tính, tạm thời và dễ nhận biết hơn. Các nguyên nhân thường gặp bao gồm:

1. Căng thẳng tâm lý cực độ (stress cấp tính)

Đây là nguyên nhân phổ biến nhất. Những sự kiện đột ngột như mất người thân, tai nạn nghiêm trọng, ly hôn hoặc phá sản có thể dẫn đến sự sụp đổ tạm thời của khả năng điều tiết tâm trí.

2. Rối loạn thần kinh sinh hóa

Sự rối loạn trong hoạt động của các chất dẫn truyền thần kinh như dopamine, serotonin… cũng có thể làm ngắt kết nối các vùng kiểm soát nhận thức – cảm xúc trong não bộ, gây ra tình trạng loạn thần đột ngột.

3. Sử dụng chất kích thích

Ma túy tổng hợp (như methamphetamine), cần sa liều cao, rượu nặng… là những chất có thể gây bùng phát cơn loạn thần cấp, đặc biệt ở người có cơ địa nhạy cảm hoặc tiền sử bệnh tâm thần.

Xem thêm:  Hội Chứng Capgras: Khi Người Thân Trở Thành “Người Lạ”

4. Bệnh lý thần kinh hoặc nội khoa nền

  • Viêm não, u não
  • Thiếu oxy não
  • Các bệnh nhiễm trùng thần kinh trung ương

Những nguyên nhân này tuy hiếm nhưng cần được loại trừ trong quá trình chẩn đoán.

Triệu chứng điển hình của rối loạn loạn thần ngắn

Biểu hiện của bệnh thường đột ngột và dữ dội, dễ khiến người thân hoảng sợ. Một số triệu chứng điển hình bao gồm:

1. Hoang tưởng ngắn hạn

Bệnh nhân có thể tin rằng họ đang bị theo dõi, kiểm soát hoặc có sứ mệnh đặc biệt từ thế lực nào đó. Hoang tưởng thường xuất hiện nhanh và biến mất sau vài ngày điều trị.

2. Ảo giác

Thường gặp nhất là ảo thanh (nghe thấy tiếng nói trong đầu) hoặc ảo thị (thấy hình ảnh không tồn tại). Đây là dấu hiệu đặc trưng của loạn thần, nhưng trong rối loạn ngắn thì chúng xuất hiện nhất thời và không kéo dài.

3. Rối loạn ngôn ngữ và tư duy

Người bệnh có thể nói lan man, mất kết nối ý tưởng hoặc thay đổi chủ đề đột ngột không phù hợp với ngữ cảnh.

4. Rối loạn cảm xúc và hành vi

Có thể có các hành vi kỳ lạ, như cười khó hiểu, gào thét, tự làm đau bản thân hoặc người khác. Một số bệnh nhân còn có trạng thái đơ người, không phản ứng với môi trường (được gọi là “trạng thái căng trương lực”).

Triệu chứng loạn thần ngắn

Tiêu chuẩn chẩn đoán rối loạn loạn thần ngắn

Chẩn đoán bệnh không dựa trên một xét nghiệm đơn lẻ mà chủ yếu dựa vào khai thác triệu chứng lâm sàng, tiền sử và loại trừ các nguyên nhân khác. Một số tiêu chí được sử dụng phổ biến:

  1. Thời gian xuất hiện triệu chứng: ít hơn 30 ngày, thường từ vài giờ đến vài ngày.
  2. Có ít nhất một trong các biểu hiện sau: hoang tưởng, ảo giác, ngôn ngữ rối loạn, hành vi mất tổ chức.
  3. Không có nguyên nhân do chất kích thích, bệnh lý thần kinh hoặc rối loạn tâm thần khác.

Bác sĩ có thể chỉ định:

  • Cận lâm sàng: công thức máu, men gan, ion đồ, xét nghiệm ma túy trong nước tiểu.
  • Chẩn đoán hình ảnh: chụp CT/MRI sọ não để loại trừ u hoặc tổn thương thực thể.

Trích lời chuyên gia:

“Điều quan trọng là xác định sớm cơn loạn thần cấp và can thiệp nhanh chóng. Nếu chẩn đoán đúng, bệnh nhân có thể hồi phục hoàn toàn và tránh được biến chứng lâu dài.” – TS.BS Nguyễn Văn T., chuyên khoa Tâm thần học, Bệnh viện Đại học Y Dược TP.HCM

Điều trị Rối loạn loạn thần ngắn: Can thiệp kịp thời để hồi phục hoàn toàn

Điều trị rối loạn loạn thần ngắn cần được tiến hành khẩn trương ngay khi chẩn đoán để kiểm soát triệu chứng, đảm bảo an toàn cho bệnh nhân và tạo điều kiện cho sự hồi phục hoàn toàn.

1. Nhập viện và đảm bảo an toàn

  • Ưu tiên hàng đầu: Trong giai đoạn cấp tính, người bệnh có thể mất khả năng nhận thức thực tại, dẫn đến các hành vi nguy hiểm cho bản thân (tự làm hại, bỏ đi) hoặc người khác (hung hãn, gây hấn). Do đó, nhập viện tâm thần là lựa chọn an toàn và cần thiết để đảm bảo bệnh nhân được giám sát chặt chẽ và bảo vệ khỏi nguy hiểm.
  • Môi trường yên tĩnh: Tạo một môi trường ít kích thích, yên tĩnh, giảm căng thẳng cho người bệnh.

2. Điều trị bằng thuốc

Thuốc là phương pháp chủ lực để kiểm soát nhanh các triệu chứng loạn thần.

  • Thuốc chống loạn thần (Antipsychotics):
    • Thế hệ thứ hai (atypical antipsychotics): Thường được ưu tiên do ít tác dụng phụ ngoại tháp hơn. Ví dụ: Risperidone, Olanzapine, Quetiapine, Aripiprazole.
    • Thế hệ thứ nhất (typical antipsychotics): Ví dụ: Haloperidol, có thể được dùng trong trường hợp cần tác dụng nhanh, nhưng cần thận trọng với tác dụng phụ ngoại tháp.
    • Liều dùng: Bắt đầu bằng liều thấp và tăng dần nếu cần để kiểm soát triệu chứng.
    • Mục tiêu: Giảm hoang tưởng, ảo giác, rối loạn tư duy và hành vi kích động.
  • Thuốc an thần, giải lo âu (Benzodiazepines):
    • Ví dụ: Lorazepam, Diazepam.
    • Chỉ định: Được dùng ngắn hạn để giảm lo âu cấp tính, kích động hoặc mất ngủ ở giai đoạn đầu điều trị.
    • Lưu ý: Cần thận trọng vì nguy cơ phụ thuộc thuốc khi dùng kéo dài.
  • Điều trị nguyên nhân: Nếu tìm thấy nguyên nhân cụ thể (ví dụ: nhiễm trùng, bệnh nội khoa, sử dụng chất), cần điều trị đồng thời nguyên nhân gốc.
Xem thêm:  Cơn Vắng Ý Thức (Absence Seizure): Triệu Chứng, Nguyên Nhân và Cách Điều Trị

3. Tâm lý trị liệu và hỗ trợ

  • Hỗ trợ tâm lý ban đầu: Sau khi triệu chứng cấp tính được kiểm soát, liệu pháp tâm lý và tư vấn có thể giúp bệnh nhân hiểu về tình trạng của mình, đối phó với sự kiện gây căng thẳng.
  • Giáo dục tâm thần: Cung cấp thông tin cho bệnh nhân và gia đình về rối loạn loạn thần ngắn, cách nhận biết dấu hiệu tái phát và tầm quan trọng của việc tuân thủ điều trị.
  • Hỗ trợ xã hội: Kết nối bệnh nhân với các dịch vụ hỗ trợ xã hội để giúp họ tái hòa nhập cuộc sống sau khi hồi phục.

Tiên lượng và biến chứng của Rối loạn loạn thần ngắn

Tiên lượng của rối loạn loạn thần ngắn nhìn chung là rất tốt, với khả năng hồi phục hoàn toàn cao. Tuy nhiên, nếu không được điều trị kịp thời hoặc đúng cách, vẫn có thể xảy ra các biến chứng.

1. Tiên lượng

  • Hồi phục hoàn toàn: Đây là đặc điểm nổi bật của rối loạn loạn thần ngắn. Phần lớn bệnh nhân (khoảng 50-80%) sẽ hồi phục hoàn toàn trong vòng 1 tháng mà không để lại di chứng.
  • Tái phát: Khoảng 20-30% bệnh nhân có thể trải qua một hoặc nhiều đợt loạn thần ngắn tái phát trong đời, thường khi đối mặt với các yếu tố gây căng thẳng tương tự.
  • Tiến triển thành rối loạn khác: Một tỷ lệ nhỏ bệnh nhân (khoảng 10-25%) có thể được chẩn đoán lại là tâm thần phân liệt, rối loạn lưỡng cực hoặc rối loạn cảm xúc phân liệt trong tương lai. Điều này thường xảy ra khi triệu chứng kéo dài hơn 1 tháng hoặc tái phát nhiều lần với các biểu hiện điển hình của các rối loạn mạn tính đó.
  • Yếu tố tiên lượng tốt:
    • Stress cấp tính rõ ràng là yếu tố khởi phát.
    • Khởi phát đột ngột.
    • Triệu chứng loạn thần không quá đặc trưng của tâm thần phân liệt (ví dụ: không có ảo thanh chi phối hoặc hoang tưởng bị kiểm soát).
    • Đáp ứng nhanh với điều trị.
    • Thiếu tiền sử gia đình về tâm thần phân liệt.

2. Biến chứng

  • Nguy cơ gây hại cho bản thân hoặc người khác: Trong giai đoạn loạn thần cấp tính, người bệnh có thể có hành vi tự hủy hoại, hành vi hung hãn, hoặc có ý định/hành vi tự sát do bị chi phối bởi hoang tưởng/ảo giác.
  • Ảnh hưởng đến các mối quan hệ xã hội: Hành vi bất thường trong cơn loạn thần có thể gây tổn thương các mối quan hệ với gia đình, bạn bè, đồng nghiệp.
  • Rối loạn sau chấn thương tâm lý: Trải nghiệm một cơn loạn thần có thể để lại sang chấn tâm lý cho cả người bệnh và người thân.
  • Vấn đề pháp lý: Một số hành vi loạn thần có thể dẫn đến các vấn đề pháp lý (ví dụ: gây rối trật tự công cộng, gây hấn).
  • Gánh nặng cho gia đình: Người thân phải đối mặt với nỗi sợ hãi, lo lắng và áp lực trong việc chăm sóc người bệnh.
Xem thêm:  Rối Loạn Nhân Cách Thụ Động - Gây Hấn: Khi Sự Giận Dữ Ẩn Mình Sau Lớp Vỏ Ngoan Hiền

Phòng ngừa và Quản lý Rối loạn loạn thần ngắn: Chiến lược chủ động

Mặc dù không thể phòng ngừa hoàn toàn mọi trường hợp rối loạn loạn thần ngắn, nhưng có những biện pháp giúp giảm thiểu nguy cơ và quản lý hiệu quả nếu bệnh tái phát.

1. Quản lý stress và sức khỏe tâm thần

  • Học kỹ năng đối phó stress: Thực hành các kỹ thuật thư giãn (thiền, yoga, hít thở sâu), tham gia các hoạt động giải trí, duy trì sở thích để giảm căng thẳng.
  • Tìm kiếm hỗ trợ tâm lý: Khi đối mặt với các sự kiện gây sang chấn lớn (mất mát, ly hôn, thất bại nặng nề), đừng ngần ngại tìm đến chuyên gia tâm lý để được tư vấn và hỗ trợ.
  • Duy trì lối sống lành mạnh: Ngủ đủ giấc, chế độ ăn cân bằng, tập thể dục đều đặn giúp tăng cường sức khỏe thể chất và tinh thần.

2. Tránh các yếu tố nguy cơ

  • Tuyệt đối không sử dụng chất kích thích: Tránh ma túy tổng hợp (đặc biệt là methamphetamine, LSD), lạm dụng rượu, cần sa, vì chúng là tác nhân mạnh mẽ gây khởi phát loạn thần.
  • Quản lý các bệnh lý nền: Điều trị triệt để các bệnh lý thần kinh hoặc nội khoa có thể ảnh hưởng đến chức năng não bộ.

3. Nhận biết sớm dấu hiệu tái phát

  • Theo dõi triệu chứng: Người bệnh và gia đình cần được giáo dục về các dấu hiệu cảnh báo sớm của loạn thần (ví dụ: khó ngủ, lo âu bất thường, hoang tưởng nhẹ, thay đổi hành vi/tư duy).
  • Lập kế hoạch khủng hoảng (Crisis Plan): Chuẩn bị sẵn kế hoạch hành động khi triệu chứng tái phát (liên hệ bác sĩ, nhập viện, sử dụng thuốc cấp cứu).

4. Tuân thủ điều trị và tái khám định kỳ

  • Hoàn tất phác đồ: Nếu có chỉ định dùng thuốc, cần tuân thủ đúng liều lượng và thời gian do bác sĩ đưa ra, ngay cả khi triệu chứng đã biến mất.
  • Tái khám định kỳ: Dù đã hồi phục, việc tái khám định kỳ với bác sĩ tâm thần giúp đánh giá tình trạng sức khỏe tinh thần, phát hiện sớm nguy cơ tái phát và có biện pháp can thiệp kịp thời.

Kết luận

Rối loạn loạn thần ngắn là một tình trạng cấp tính và tạm thời, có thể gây hoang mang do sự xuất hiện đột ngột và dữ dội của các triệu chứng loạn thần. Tuy nhiên, với việc nhận diện sớm các dấu hiệu, chẩn đoán chính xác (dựa trên tiêu chuẩn thời gian và loại trừ nguyên nhân khác), và can thiệp điều trị kịp thời (thường là thuốc chống loạn thần trong môi trường an toàn), hầu hết bệnh nhân có thể hồi phục hoàn toàn.

Quan trọng hơn, việc quản lý stress, tránh xa chất kích thích, và theo dõi sát sao các dấu hiệu cảnh báo là chìa khóa để giảm thiểu nguy cơ tái phát. Rối loạn loạn thần ngắn là lời nhắc nhở về sự mong manh của sức khỏe tâm thần, và tầm quan trọng của việc chủ động tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần thiết, không chỉ cho bản thân mà còn cho những người xung quanh.

📝Nguồn tài liệu: Chọn lọc từ nhiều nguồn y tế uy tín

🔎Lưu ý: Bài viết chỉ nhằm mục đích cung cấp thông tin tổng quan. Vui lòng tham khảo ý kiến của Bác sĩ, Dược sĩ hoặc chuyên gia y tế để nhận được hướng dẫn phù hợp với tình trạng sức khỏe của bạn.

Bài viết này có hữu ích không?
0Không0